Những dòng tin nhắn giúp mình chữa lành🌱💌💚

 Vậy là khoảng 8 tháng rồi mình mới viết lại blog. Dạo này các cậu có ổn ko?

Mình thì lúc ổn lúc không..? Hiện tại mình đang ở nhà Đắk Lắk, được nghỉ hè gần 1 tháng, nên về phụ bố mẹ bán cây ở vườn ươm. Cũng đã gần 1 năm kể từ khi mình bắt đầu có những triệu chứng của rối loạn lo âu & trầm cảm. Thời gian qua mình đã phải dùng thuốc để điều trị, tuy thuốc đã giúp mình tạm ổn & tỉnh táo hơn nhưng vẫn không chữa trị hết được. Bệnh tâm lý mà, liều thuốc quan trọng nhất vẫn là từ trong tâm mình - Chữa lành là trở về với chính mình để tìm thuốc - Thầy Minh Niệm


Thời gian qua những lúc cô đơn, tuyệt vọng, đau đớn nhất thì may mắn có chị Trâm - vợ của anh sếp trong công ty mình từng làm, chị ấy luôn lắng nghe & cho mình những lời khuyên vô giá. Nhờ những tin nhắn của chị đã động viên, giúp xoa dịu những tổn thương tâm lý bên trong mình. Mình muốn lưu lại những dòng tin nhắn rất giá trị của chị ấy cũng nhưng muốn chia sẽ đến các cậu, biết đâu nó cũng có thể giúp 1 chút gì đó cho các cậu lúc bất ổn nhất


🌱

[Chị Trâm]

Hi Hiền, c mới nghe a T nói 

C ko biết là có thể giúp gì cho em được ko nhưng có vấn đề gì e cứ nói với c nhé 

C sẽ cố gắng giúp e hết sức c có thể ☺️

Đừng ngại nha Hiền


[Mình]

Dạ em cảm ơn chị rất nhiều☺️

Khi chị có thời gian em có thể gọi chị không ạ..?

Nếu nói tóm gọn là em bị bất ổn về tâm lý chị ạ.. em tụt hết năng lượng, mất hết hứng thú vs mọi thứ trước đây, ko thể tập trung đc lâu, thường khóc ko có lý do, luôn cảm thấy trống rỗng, căng thẳng & sợ hãi.. khóc thì em khóc 1-3 lần 1 tuần, sợ hãi và trống rỗng thì ngày nào cũng bị + khó thở & đau tim. Qua tìm hiểu thì em thấy có các biểu hiện của trầm cảm & burn out nhưng em cũng chưa xác định chắc chắn được chị ạ😥


Nếu e biết mình đang trong giai đoạn trầm cảm thì nó thật sự ko đáng sợ và nặng nề thế đâu

E chỉ đang mất phương hướng và khá  khó chịu với bản thân mình thôi

Có lẽ do e gặp nhiều điều khiến e thấy trống rỗng và bỗng nhiên quên rằng mình đã quan trọng thế nào 

Khóc được là tốt 

Nên đừng lo, cứ để cảm xúc nó trôi ra nhiều hơn là nén lại vào trong. Giờ e cho c biết 

suy nghĩ thật kĩ rồi nói c nghe là e đang mong muốn điều gì nha 

E mong muốn điều gì nhứt hiện tại bây giờ ?


Thực sự em chỉ muốn mình khỏe lại như bình thường thôi chị ạ

em thấy tim em cũng hay bị đau lắm, dẫn đến khó thở

em biết, nhưng có vài tuần em ko khóc đc mà cảm xúc cứ trơ trơ, đến khi khóc đc thì khóc như điên luôn c ạ, rất là mệt nhưng cũng cảm thấy đc giải tỏa hơn

em ko tâm sự đc với bố mẹ vì họ ko thể hiểu về trầm cảm hay bệnh tâm lý, em lại chưa thể đi khám bác sĩ tâm lý.. em sợ mình bị thật & phải uống thuốc

em muốn tự chữa lành như thầy Minh Niệm nói, quay về bên trong, chăm sóc tâm hồn mình (nhờ xem các video & thiền theo thầy em đã đỡ hơn từng chút) https://www.youtube.com/playlist?list=PLB3AN992HWI5g0VW4mXEe72rqJLV28erm

nhưng chắc hẳn sẽ ko hết hẳn được chị ha..


C cũng đang hi vọng sự đau đớn mà e đang có là do tâm lí khiến tim e bị đau 

Nhưng mà c nghĩ tốt nhứt e vẫn nên đi khám tổng quát nếu có cơ hội đi nhé 

Nâng niu và biết cơ thể mình bị gì là bước đầu tiên khiến e cảm thấy mình ổn hơn 

Có 2 hướng mình c đang nghĩ 

1 là e đang mong chờ bản thân của mình có những bước tiến mới nhưng môi trường hoàn cảnh những mối quan hệ bên ngoài hoặc ngay cả bản thân e ko đáp ứng được điều đó và e cảm thấy mình bị chậm nhịp giữa những khát vọng của mình và cho rằng mình đã ko còn gì nữa, 1 người vô dụng. 

2 là em đã có những điều e muốn nhưng e vẫn thấy ko ổn, e chơi với trong những sự lựa chọn của mình, e ko biết mình muốn gì tiếp theo, e ko thấy cuộc sống có niềm vui, ko thấy có động lực, việc gì cũng khiến e trống rỗng và chán nản

Dần dà e đã quên mất những điều mình đang có quan trọng với mình dường nào 

Bây h, tối nay, Hiền làm giúp c 1 việc được ko ?

C biết nó có hơi kì quặc, nhưng chưa thử làm sao biết được nó có hợp với mình hay ko?! 

Đây là cách c làm hằng ngày với những nỗi đau đã kéo dài nhiều năm của c và nó đang dần dần liền sẹo 

E hãy vỗ nhẹ vào trái tim mình, nhẹ nhàng thôi, khe khẽ như e đang vỗ 1 đứa trẻ đang ngủ ấy

Thở đều, cảm nhận nó, và nói cảm ơn 

Nói cảm ơn nó bằng miệng và tâm của mình 

Chỉ đơn giản là nói cảm ơn nó thôi, bởi vì nó đã lao động nhiều năm như vậy cả ngày lẫn đêm 

Chỉ để mang lại sự sống cho em 

C ko hướng đến những điều cao xa, chỉ biết cơ thể của mỗi người đều là vốn quý 

E chỉ cần biết ơn những điều mà cơ thể e làm hằng ngày để duy trì cho e, cho e có được những điều e muốn

Đêm nay cảm ơn trái tim của mình trước, ngày mai cảm ơn hơi thở của mình 

Đây là 1 trong những bài học c mới vừa trải nghiệm về lòng biết ơn 

E cứ thử xem nhé 



em thấy em có cả 2 & 1 kết hợp chị ạ. "em đã có những điều e muốn nhưng e vẫn thấy ko ổn, e chơi với trong những sự lựa chọn của mình, e ko biết mình muốn gì tiếp theo, e ko thấy cuộc sống có niềm vui, ko thấy có động lực, việc gì cũng khiến e trống rỗng và chán nản + e đang mong chờ bản thân của mình có những bước tiến mới nhưng môi trường hoàn cảnh những mối quan hệ bên ngoài hoặc ngay cả bản thân e ko đáp ứng được điều đó và e cảm thấy mình bị chậm nhịp giữa những khát vọng của mình"


Những người bị trầm cảm chỉ cần 1 điều đó là ai đó đáp lại mình 

Em giống như ở dưới 1 cái giếng, đem hết hoài bão và mong ước để ở đó cùng e, trong 4 bức tường và màn đêm thì đen đặc, e hét lên nhưng ko ai đáp lại e, dần dần e bất lực và cho rằng chẳng ai có thể hiểu được e nữa

Ko ai hiểu được e thì e lại tiếp tục cho rằng e ko hiểu rõ được mình 

Thật sự thì e là người hiểu rõ e nhứt đó Hiền 

E chỉ ko tin vào điều đó thôi

E có khát khao dc công nhận bởi 1 ai đó ko Hiền 

E nói cho c nghe được ko

Sự nỗ lực của e, sự kiên trì và sự cố gắng ko ngừng nghỉ của e, ngoài việc e đạt dc thành công và xã hội công nhận 

Nhưng e có khát khao được công nhận bởi ai đó quan trọng trong cuộc đời e ko ? 


Chính là Bố em chị ạ

và mẹ em nữa

Hồi đó em muốn bố mẹ xóa bỏ định kiến em chỉ là 1 đưa con gái bình thường, cứ lo học ĐH xong kiếm cv ổn định & lấy chồng & sinh con là được

Hồi xưa nhà em nghèo, bố mẹ hay mâu thuẫn chuyện tiền bạc, bố hay đánh mẹ & em khi bực &  áp lực (tuy là bố vẫn thương gđ) khi có tiền thì đỡ hơn, nhưng những câu nói của bố hay là em tổn thương, nhiều câu nói như xát muối vậy! Mẹ em thì nói em tính bướng, có lúc hỗn, sau này lấy chồng dễ bị đánh cho (kiểu mẹ cũng bị ảnh hưởng khi bố đánh). Hồi thi ĐH em đặt nguyện vọng vô trường danh tiếng cho bố mẹ tự hào, nhưng khả năng học của em ko tới, dẫn đến thi ko tốt & có thời gian ám ảnh & trì chiết bản thân rất lâu (khi gần thi ĐH & đợi điểm). Nhưng rồi em vẫn đủ điểm chọn ngành em cảm thấy thích là Kinh doanh nông nghiệp. Hồi em chọn ngành đó thì ko đc bố mẹ ủng hộ, nhưng em vẫn "cứng đầu" để đc chọn. Giờ em ko hối hận nhưng cũng ko quá đam mê vì em ko thấy hứng thú vs các môn học trên trường ĐH, em thích học thực tế hơn vậy là em đi thực tập sớm..

Nhưng do trong em có quá nhiều mong cầu rằng phải học tốt, làm tốt, tgia nhiều cuộc thi, phát triển bản thân.. muốn đi muôn nơi học hỏi, trải nghiệm.. làm em bỏ quên chính mình & dần cảm thấy ko hạnh phúc với những thứ mình đang làm chị ạ 😥

Đúng chị ạ, em chưa từng yêu được ai, do tính em khá già & lo nghĩ xa. Em cảm thấy cô đơn ngay cả ở với gđ, có bạn bè, ace..



Thật ra c lúc nói chuyện với Hiền, c đã hi vọng e là đứa trẻ được lớn lên mà ko có bất cứ vết sẹo nào do gia đình, thì có thể cơn trầm cảm cũng chỉ là áp lực giai đoạn nào đó và dần sẽ hết nhanh. Nhưng khi nghe e nói nhiều hơn, c liền nghĩ đến tuổi thơ của e

Có thể nha, khi ai đó vất vả hoặc khốn khổ về vật chất ở tuổi thơ sẽ ko hiểu được những đứa trẻ phải lớn lên với những ám ảnh tâm lí kinh khủng thế nào 

Giống như thế hệ cha mẹ mình đó Hiền, cuộc sống xoay quay cơm áo gạo tiền, họ đặt nền móng của sự hạnh phúc bằng ấm no

Ko phải bằng cái nghĩa gốc của nó là " hạnh phúc" 

Thế nên vô hình chung họ cho mình vào 1 cái khuôn và mong muốn mình như vậy. Méo tròn đều phải như họ mong muốn 

Bây giờ c nói, mình nên thông cảm cho cha mẹ mình, nếu e đã làm được thì tốt, nhưng phải thật sự thông cảm ấy, e hiểu ý chị nói ko? 

Người ta có thể vì trách nhiệm và vì đó là cha mẹ mình nên đành phải thông cảm, nhưng e chỉ cần thông cảm cho họ vì họ cũng là những người bình thường thôi

Họ cũng có khát vọng, có ước mơ, có nỗi niềm riêng và vì cuộc sống nên phải đánh đổi tất cả vì con cái, chồng/ vợ, sự êm ấm của gđ

Ko còn tg cho những việc như thấu hiểu, khuyên răn đúng cách hay quan trọng nhứt là lắng nghe

Mình thông cảm cho họ để còn tha thứ cho bản thân và dặn dò đừng đánh mất những điều tốt đẹp cho chính mình trước đã 

Và cho thế hệ sau này của mình 

Hãy thông cảm nha e, cho những người đã bỏ ra gần cả cuộc đời cho mình 

Dù tình yêu thương ko đúng cách mình muốn và làm mình vỡ vụn nhiều năm như thế

C muốn nói điều này nè  Hiền

Đây là điều c tự nói với chính mình 

Biết bao người nói mình thế này thế kia, hoặc đánh giá mình hời hợt và sai lầm 

Mình nghe họ nói thế là đủ rồi

Mình ko cần phải nói điều đó với chính mình 

Vd như : mày thật vô dụng 

Nhưng ko có nghĩa là mình nói với bản thân mình vô dụng. Có bất công quá ko khi ngoài kia nói mình như vậy mà mình lại tiếp tục nói với chính mình như thế

Tội cho mình lắm em

C biết là chúng ta cần công nhận bởi gia đình, chúng ta cần làm tốt để chứng minh cho gia đình thấy mọi người đã đánh giá sai hoặc con sẽ sống theo cách này và con đang hạnh phúc

Ai ai cũng thế cả e, kể cả người bất cần nhứt

Nhưng nếu ko dc thế thì sao ? Chúng ta vùng vẫy nhiều như vậy rồi có ai xem chúng ta đâu, đúng ko? Vậy thì đừng vùng vẫy cho ai xem nữa

Mình chỉ cần sống cho mình thôi e. E có 1 cuộc đời riêng cần dc trau dồi và phát triển. E cứ phát triển tốt đi đã, rồi e có thể phụng dưỡng bố mẹ khi họ về già, làm tốt vai trò của mình là được rồi

C vững tin rằng trong cuộc đời, sẽ có người mà thật sự quan trọng hiểu được mình và công nhận những nỗ lực của mình ngoài cha mẹ 

E nghĩ đơn giản vầy thôi nè Hiền, e muốn cho đi, e cần phải có dư thì e mới cho đi được. Lúc e có dư, e cho đi chắc chắn e chỉ thấy hạnh phúc. Còn e chỉ có đủ và thiếu, e sẽ luôn tính toán thiệt hơn và kể công

Áp dụng vào câu chuyện của gđ, hãy để bản thân mình sống thật tốt, thật thành công theo như e muốn, rồi e mới có thể đối diện và tự hào với gđ của mình


Nhưng mình nên làm gì để sống thật tốt và thật thành công trong cuộc đời đây chị..?


e nên quẳng gánh nặng trên vai e đi 

Làm điều gì đó để chứng minh mình đúng với ai đó 

Ý của c là e đang cảm thấy rất mệt mỏi khi phải cố khiến cho bản thân sống tốt cuộc sống của gđ trước đó 

Đây chính là gánh nặng của e đó Hiền ạ 

E lao đầu và chạy với tốc độ nhanh, bỏ qua nhiều thứ có ý nghĩa trong cuộc sống của mình 

Rồi e vùng vẫy trong mớ hỗn độn đó bởi vì ko 1 ai nhìn e cố gắng cả

E thấy trống rỗng khi chuyện mình làm vô ích 

Và e muốn bản thân mình phải giỏi hơn giỏi hơn nữa

Phải thật tốt hơn nữa

E có biết cơ thể e đang chống đối lại với điều đó ko? 

Nó dẫn đến trầm cảm bởi vì bộ não và trái tim của e đã rã rời rồi

Nó đang báo động rằng e phải nghỉ ngơi và nhớ đến nó 

E nhìn xung quanh nhưng e đã quên nhìn nó rồi

E nhìn lại xem, trái tim của e đang gào thét rằng e ko cô đơn đâu 

Nó vì e đã đập liên tục ngày đêm mà ko ngơi nghỉ mà đúng ko? 

Có ai vì e mà thế ko? 

Thế nên mình phải trân trọng nâng niu nó 

Để rồi sống cho mình, ko sống ích kỉ mà hãy sống cho bản thân, đừng vì ánh mắt xung quanh mà sống nữa nha 

E làm điều đó vì e thích, vì nó hợp với e, nó mang đến giá trị cho e

Và e ko cần phải chứng minh với ai là nè tôi làm đó, thấy tôi hay ko

Ko cần, hoa đủ nắng sẽ nở mà

Rồi mọi người sẽ nghe mùi thơm từ hoa thôi

Mình nói với người ta hoa này thơm, rồi lại cứ nhìn chằm chằm và mong chờ hoa này thơm thật để mọi người ko thất vọng 

Vậy mệt lắm Hiền ạ, cứ để mọi người tự thấy và tự ngửi mùi thơm ấy nhé e

Nghỉ ngơi và trân trọng cơ thể mình 

Nói với nó tiếng cảm ơn thật lòng 

Để đôi mắt đc khóc, để mình đc cười

Sao cũng đc miễn lòng nhẹ nhõm là dc


C mong là giúp e dc nhẹ nhõm hơn thôi chứ ko mong lớn lao là giúp e hết 100%

Vậy giờ e nghỉ ngơi và đừng suy nghĩ nữa nha 

Khóc dc thì khóc

Ko sao đâu

Làm gì e thích ấy và ngủ 

Ngủ nhiều 1 chút nha nếu được

E ngủ ngon nhée


Chị ơi, những lúc hoảng loạn (hay cơn trầm cảm tới) thì mình nên làm gì ..? Như em ngày mai có bài ktra mà mấy nay mình cứ bất ổn, ko tập trung học đc, rồi lại bị nỗi sợ hãi, lo lắng, căng thẳng xâm chiếm..😢

Kỳ này em học sút dữ lắm c ạ, có thể nói ko vô gì luôn. Em nghĩ lý do là mình ko thích học (lý thuyết) lắm + học & làm onl nên hay bị phân tâm, đang học  mà e cứ nghĩ đến công việc, rồi lại lao ra bên ngoài.. tạo thành 1 vòng luẩn quẩn cả 6, 7 tháng nay c ạ

Em mất đi thói quen tập TD (hồi ở KTX ĐHQG khu B em healthy lắm) giờ e đang gắng tập lại vài động tác bt lúc chiều tối,  đúng là lý do này làm em rơi lại vào trầm cảm 



C ko dám đánh giá mức độ trầm cảm của e là nặng hay nhẹ ( bs chuyên môn sẽ có đánh giá chính xác hơn) 

Nhưng c biết 1 điều là trầm cảm làm e giảm cảm giác ham muốn vận động 

Tức là e đang thấy làm việc gì cũng ko ý nghĩa và việc e ko làm gì hết sẽ thoải mái hơn cho bản thân 

Nên e chọn tập thể dục trong thời điểm này là ổn nha 

Nhưng cái e cần làm nhiều hơn là thiết lập lại mục tiêu của mình 

C ví dụ nha. E cần vận động nhưng e tập vài cái e đã thấy chán nản, kèm theo những điều rối rắm trong cuộc sống cứ vòng vòng trong đầu của e

E cứ tự hỏi, ủa ngày xưa mình đã từng sống healthy lắm mà, tại sao bây h mình vô dụng vô nguyên tắc như thế này

Vậy thì ngừng nghĩ như thế và HẠ mục tiêu xuống 

E ko cần phải làm như xưa. Ko cần bởi bây h cơ thể e  đang mệt mỏi và nó cần tg để lấy lại thăng bằng. Đi bộ 15p để hít khí trời và nhìn ngắm xung quanh là được rồi. Khi làm thế, mình về nhà và ghi lại trong note là hôm nay mình đã đi bộ được 15p và mình đã làm được điều đó bằng cách thoải mái nhứt 

E chỉ cần hạ mục tiêu xuống là được 

Chuyện học hành và kiểm tra cũng thế. C ko nói để e bỏ bê nó hay là mặc kệ nó có ra sao. Nhưng hạ những yêu cầu hơi mệt mỏi với bản thân xuống, e phải nhớ cơ thể e đang cần được bảo dưỡng, hiểu ko Hiền ? 

E có thể học và làm kiểm tra với mức độ qua môn cũng được, đôi khi ko cần quá cầu toàn đâu. E chỉ cần cố gắng hết sức là được rồi

Nếu e thấy khó với những điều đó thì e ghi ra giấy cho c đi, là e muốn gì ở năm học này, điểm ra sao, thế nào, nếu e ko đạt dc điểm e sẽ ra sao 

Thật ra thì c lại thấy e nghiêng về phần công việc hơn, thì ngay từ đầu e đã chọn công việc thay vì tập trung hết 100% cho việc học, đúng ko? Mình ko thể 1 chân 2 thuyền được nhiều lần, khi có sóng to, việc của mình là cố gắng cho cả 2 thuyền đều dc giữ thăng bằng để đến bờ, chứ ko phải chăm chút tỉ mỉ cho nó đẹp đẽ rồi mới đến bờ

Hiểu ý c ko? Hạ những yêu cầu cho bản thân xuống, những điều mình thấy ức chế, mình cứ ghi ra và nghiệm lại và tập suy nghĩ cho nó nhẹ nhàng hơn. Thay vì tôi phải đạt 10đ thì nay chỉ cần 6đ trong khoảng tg này khi đầu óc tôi đang quá tải hoặc từ chối hoạt động 

Những thất bại đến với mình ko có nghĩa là mình thất bại cả đời. Nên e đừng quá đòi hỏi mình là dc. Ăn uống đầy đủ, thể thao nhẹ nhàng, làm việc e thích và chia đều việc học hành, công việc 

Học cũng là 1 tấm vé vào đời quan trọng, công việc là tấm vé cho sự trải nghiệm, ở từng thời điểm mỗi thứ sẽ có sự quan trọng khác nhau. Nếu e thấy cả 2 đều quan trọng trong thời điểm này thì chỉ còn cách bớt lại những sự cầu toàn thôi Hiền

Đừng rối nhe, ghi nhật kí và vận động nhẹ nhàng, tránh có tg suy nghĩ mông lung 

Và nhớ cảm ơn khối óc của mình, tội nó lắm, e cứ rối là nó càng dễ bị mất nhiều nơ ron thần kinh 

Rồi nó sẽ phải chèo chống để luôn giữ tỉnh táo cho e nữa. E phải giúp nó bằng cách bớt lo âu lại và bớt đòi hỏi ở bản thân lại, e nhe.

......

Ko biết câu này có tác dụng gì ko

Nhưng ở năm c 23t với nhiều nỗi đau tấn công, bị lừa dối, ko tin tưởng, ruồng bỏ, chỉ trích nặng nề

Lúc c khóc và rơi vào trầm cảm, c hay nói điều này với mình 

Ít ra những nỗi đau tinh thần này vẫn chưa thể giết mình bằng nỗi đau thể xác, mình có thể quằn quại nhưng mình vẫn chưa chết

Chưa chết tức là có cơ hội làm lại. 

Đây là câu châm ngôn của chính đời c, c gửi cho e, mong e có thể sống vui với những gì có trong mình 

Nếu cuộc đời không trọn vẹn được như ta muốn thì hãy sống trong sự "không trọn vẹn" đó hạnh phúc nhứt có thể. 

Có gì cứ nt cho c nhé

E cần người tâm sự và lắng nghe mà

Xoa dịu dc phần nào cho e thật sự khiến c cảm thấy hạnh phúc. Cố gắng lên nghen 


........

Nhưng có nhiều lúc thực tế sẽ là vậy nè Hiền 

Giống như 1 người đi dự hội thảo và bài thuyết trình của người diễn giả làm họ bừng bừng nhiệt huyết và muốn thay đổi mình 

Và nó chỉ kéo dài lúc đó cho đến sáng hôm sau, luồng quay của cuộc sống kéo họ trở lại với stress, ánh nhìn, dò xét và đánh giá từ nhiều người hoặc môi trường khiến cho họ gần như đã quên nhiệt huyết ngày hôm qua 

Cho nên, c nghĩ cách tốt nhứt chính là mỗi ngày đều phải bồi đắp

Bồi đắp bản thân bằng những suy nghĩ biết ơn những cái mình đang có và tự nói cho mình nghe bằng cách phát ra tiếng 

Khi e tự vỗ vai mình và nói cho mình nghe, lỗ tai sẽ truyền âm đến nỗi, giống như học bài, não sẽ tự ghi nhận thông tin và để sẵn trong bộ nhớ về lòng biết ơn e dành cho bản thân và những điều ngoài kia khiến e hạnh phúc

E có thể ghi lên giấy như c đã nói. Có nhiều cách khiến bộ não ghi nhớ

Nhưng nên nhớ, điều đầu tiên chính là đừng làm khó mình. Con đường đến an nhiên tự tại chính là làm nhẹ đi những đòi hỏi của con người lên chính mình và rồi mới đến xã hội

 Từ từ từng bước mà vững chãi nha em. 

............

Kể e nghe 1 chút về chị nha. 

Cuộc đời của c đã dc sắp xếp từ lúc nhỏ rồi. Ai cũng nói sao nó bình yên đến lạ lùng, như thể trải thảm hoa hồng cho đi, còn chị thì thấy mình dần chẳng biết mình thật sự muốn gì và sẽ thế nào nữa

Vd đơn giản, từ khối c học lúc phân luồng các ban A,B, C, D thì c cũng ko được quyết định 

1 đứa ham mê các môn xã hội lại được đẩy vào ban tự nhiên, chới với ngụp lặn trong những con số

Quả thật năm cấp 3 c học tệ. Cơ bản là c buông xuôi đó

Vì c gần như đánh mất hết những điều có hứng thú trong học hành. Nhưng đến năm lớp 12, c vực dậy mình và nghĩ nếu c lên ĐH thì c sẽ khác, c sẽ dc tự do

Nhưng ko, khi dùi mài kinh sử đậu ĐH thì 1 lần nữa ko được quyết định ngành c thích. C ko dc như e là dũng cảm chạy theo quyết định của mình, c sợ nhiều hơn lúc đó 

1 phần rất lớn là ba c bị tim. Những quyết định lớn khiến ba c ảnh hưởng đến sức khoẻ, c nén lòng mình lại để cho ba mẹ vui 

Dần dà, sự nén lòng đó hoá ra phẫn uất. 1 mặt là muốn tốt cho ba mẹ, 1 mặt gào thét đòi hỏi sự tự do

4 năm ĐH trôi qua nhạt như nước ốc. Cũng cố gắng đạt dc kết quả tốt, nhưng lòng luôn trống rỗng vô định, đến lúc c đi thực tập thì c quyết định rẽ nhánh 

Làm 1 cuộc cách mạng bùng lên và muốn đi theo ngành mình thích. Chỉ 1 chuyện đơn giản đó thôi Hiền mà cả nhà c giống như phong ba bão táp  vậy 

Ko ngày nào c bước xuống nhà mà ko nghe chửi rủa

Ko ngày nào mà ko nghe chì chiết chỉ trích, ko ngày nào mà ko bị những trận đòn hành hạ 

Nhưng c vẫn phải bước tiếp. C đặt điều kiện là nếu c hoàn thành xong trường này với kết quả thật tốt, xin hãy cho c đi theo đúng ước mơ của mình 

Và lúc đó c học 2 trường liên tiếp

Học ngày học đêm chỉ để chứng minh với ba mẹ là c có thể làm được. Cuối cùng vẫn làm được nhưng sau đó vẫn thấy sáo rỗng

Muốn đạt dc mục tiêu nhưng cả 1 quãng tg dài hình như chưa bao h hạnh phúc

Chưa bao h được 1 lời khen, chưa bao h dc 1 lần công nhận, chỉ có kết quả thắng thua với ba mẹ 

C suy sụp. Nghe thì đơn giản đúng ko, nhưng nó chỉ là 1 phần cho những điều c trải qua thôi. Dài quá nên ko kể nổi, nhưng c đã suy sụp và trầm cảm tg đó

C tụt gần 30kg cho khoảng tg đó đấy, e tin ko

C phát hiện ra chẳng có ai bên cạnh mình, cô đơn, bất lực và vùng vẫy

Chiến thắng và chứng minh cho ba mẹ ko đem cho mình hạnh phúc

Lúc đó đã nghĩ vậy. Nhưng rồi nếu chỉ có 1 mình thì mình phải tự đứng lên. Từ từ học cách cảm thông cho họ, tha thứ cho họ chính là tha thứ cho mình 

Nhìn nhận lại họ cũng có hoài bão ước mơ, họ cũng chỉ muốn tốt cho mình 

Nếu họ ko thể chấp nhận con đường mình đi, thì mình chỉ có thể đi và phải sống cho hạnh phúc

Và c tin nếu mình sống hạnh phúc thì đó chính là sự trả ơn lớn nhứt dành cho ba mẹ mình 

C tin là họ hiểu, chỉ là người lớn quá cố chấp để nhận ra bản thân đôi khi sai 

Và c sống chậm lại, tìm cách chữa lành cho mình, ko chứng minh ko gì nữa hết 1 tg 

Để học được rằng đi theo mục tiêu của đời mình là 1 chuyện và e phải hạnh phúc trên mục tiêu đó là chuyện nữa

E phải có 2 điều cần đó thì e mới thấy đủ đầy

Hmm, vậy đó. Mỗi người có 1 quỹ tg của riêng mình 

Nhưng e chỉ cần nghĩ ngày hôm nay nếu e ko sống cho mình, hay e ko thể làm điều mình mong ước hay e thậm chí tự tổn thương mình 

C ko biết ngày mai ra sao nhưng c biết mình đã tự làm mình mất đi 1 ngày vô nghĩa trong quỹ tg có hạn của chính mình


Vâng chị🌱☘🌿🌻

Biết được hoàn cảnh của chị em mới thấy vết thương của chị nặng hơn em nhiều😥


C nghĩ á, là những nỗi đau khác của nhiều người khác nhau 

Mình đồng cảm nhưng chắc chắn là ko có chuyện ai nhẹ hay nặng hơn ai 

Nên nỗi đau của e cũng như nỗi đau của c, đều tổn thương, mệt mỏi, bất lực 

Những tổn thương mà ko có vết bầm,  âm ỉ bên trong, thiêu đốt hết nỗ lực sống của mỗi người

.........

Khi bước chân vào tình yêu, dễ có sự so sánh mà c đã nói là đừng thế với người đến sau, dù ta có lí trí nhưng tiềm thức vẫn nhắc ta từng đau khổ vì yêu nên sẽ khiến ta ko tin ta dc hạnh phúc

Nhờ có Th mà c đã vượt qua được hết rồi. 

"Đến một ngày, người ấy bước vào cuộc đời bạn, bạn mới hiểu vì sao bạn và người khác lại không có kết quả, thậm chí còn không thể bắt đầu, bởi những người đó đều không phải người bạn đợi."

Tặng e câu này nè Hiền 

20t vẫn còn trẻ và còn quá nhiều tg để sống cho mình và phát triển mình 

Một mình đâu có nghĩa là cô đơn đúng ko?! Em trân trọng và yêu bản thân của em trước, những người xứng đáng sẽ đến

E ổn ko? E sao rồi

Mãi kể chuyện của c nhưng c ko quên e vẫn đang bị " tâm bệnh" đâu 

Có gì cứ nói với c nhé


Cảm ơn chị rất nhiều, câu chuyện rất đáng giá với em 💓 🎀

em cũng hi vọng vậy chị ạ ☺️

em vẫn chưa ổn chị ạ, vẫn cứ căng thẳng & sợ hãi thường xuyên, đầu em mỗi ngày đều bị "ong ong" khiến em ko thể học vô chữ nào, ktra thì cứ cận kề

em nhận diện đc các triệu chứng của mình sát vs bệnh rối loạn hoảng sợ c ạ


E có nghĩ là do những tháng dịch e ở nhà và kèm theo những diễn biến tâm lý nặng nề do dịch bùng phát, áp lực với bố mẹ ( nếu có) nên e cảm giác tù túng và hoảng sợ ko??

Giống như muốn tung cửa bay đi và lại sợ hãi đủ điều á

Nó là 1 dạng thói quen xấu của não khi mình đã quá lâu ko tiếp xúc trực tiếp với cộng đồng 

Cái này thì c lấy c ra vd nha

Vd như c từng thích làm việc tụ họp bạn bè ở 1 quán cà phê sang chảnh đẹp đẽ nọ 

C luôn bị tự ti nên hay tập cho mình cái tính ở 1 địa điểm mà xung quanh mình hầu như là người giỏi, có tiền

Để tập nâng cao suy nghĩ mỗi cá nhân duy nhứt ko có bản thể thứ 2, sẽ ko có việc ai thấp hơn ai, ai cao hơn ai trong tư cách, nếu mình cảm thấy tư cách mình ko bằng họ có nghĩa là lỗi của mình 

Mọi việc ổn đến khi nghỉ dịch và c ở nhà 4 tháng 

Đến khi bình thường mới, c ngại ra đường và trốn mất biêt

C tự cho rằng ngôi nhà là nơi an toàn nhứt và gần như ko thể tách mình ra khỏi ngôi nhà, nhưng tận sâu trong thâm tâm thì đang gào rú dc tung cánh bay

Lần đầu sau dịch c ra khỏi nhà và gặp sếp c, bước vào 1 nhà hàng nhỏ bình thường, mà c đã ngại đến mức trốn luôn trong cái áo khoác và khẩu trang 

Nó cũng giống giống trường hợp hoảng loạn trên e gửi. C nghĩ ở trường hợp này thì e nên bắt đầu hoà nhập lại từ từ

Bằng cách này hay cách khác, cố gắng tiếp xúc và ở bên ngoài nhiều hơn 1 chút. Ngày thêm 15,20p cũng dc

Từ từ thói quen xấu đó sẽ dần mất đi 


vì dịch nên có đc tung vẫn ko tung đc c ạ

em mới tham vấn bác sĩ tâm lý ở Jio Health. Bác sĩ nói em bị rối loạn lo âu & trầm cảm hỗn hợp, ở tình trạng trung bình nặng c ạ

BS nói em vẫn nên dùng thuốc thời gian đầu để bổ sung chất dẫn truyền cho não, khi cân bằng đc thì mới có thể dùng pp tự chữa lành..


Nếu có thuốc uống thì yên tâm hơn rồi. E uống thuốc và cố gắng giữ ổn tâm trí nha 

Thuốc làm dịu thần kinh là  1 chuyện, e kết hợp ăn uống ngủ nghỉ hợp lí 

Nhớ là những lúc e suy nghĩ nhiều, hãy kiếm cái gì đó mình thích để xem, nghe hoặc làm 

Đừng push bản thân quá nhiều, đừng đặt mục tiêu quá cao, Hiền nha. 


Vâng, em hiểu rồi ạ. Thực sự cảm ơn chị Trâm rất nhiều, những lời chị nhắn giúp em cảm thấy đc đồng cảm & soi sáng cho em nhiều lắm🌟


chị khỏe hơn chưa?


C đỡ hơn rồi á 

Cuối năm c hơi bận nên dễ bệnh 

Sinh con xong c yếu hơn ngày xưa

Nên là e ráng nâng cao sức khoẻ nhaaaaa

Ngày xưa c hay lười lắm

E đã ổn hơn khi dùng thuốc chưa ?


Dạ em dễ ngủ hơn thôi chị ạ, chứ đầu em vẫn ong lắm

em đang gắng thể dục, yoga, thiền mỗi ngày để khỏe hơn

mà uống thuốc thấy lộ trình 3-6 tháng nghe ngớn quá c ạ


Dạo này em đã bớt sợ hãi, căng thẳng nhưng em thấy mình như vô cảm xúc, ko nhận diện đc cảm xúc của mình, việc- chuyện gì cũng thấy bình thường, xem cái gì cũng thấy ko vui, ko buồn.. cảm giác cứ trơ trơ chị ạ


Cảm xúc cũng như vết thương ngoài da, cũng cần có thời kì kéo da non 

Khi em buồn, cơ thể của e chỉ biết là làm sao để cải thiện nỗi buồn 

Tức là nó đang đối mặt với việc có chủ đích là e bằng mọi giá phải chiến thắng cơn trầm cảm và khiến bản thân khoẻ hơn 

Nhưng bây h e đã đỡ rồi, não của e đã dần bình phục và nó bắt đầu đối diện với lí do thật khiến e bệnh là e đang mất phương hướng 

Hiện tại có lẽ sẽ khó chịu đó

C nói để e hình dung rõ hơn về chặng đường mình sẽ gặp phải 

Bây h nên thấy mừng vì ít nhiều e đã vượt qua cơn trầm cảm. Nhưng trầm cảm cũng như heroin, 1 bước chân là có thể quay trở lại 

Mất phương hướng thì mình tìm lại, quan trọng e đã khỏe hẳn chưa 

Đã bớt mệt mỏi chưa

Rồi mới bắt đầu con đường tìm lại phương hướng của mình 

E thích điều gì, e muốn điều gì, e cần điều gì, cho dù bây h trơ trơ nhưng c tin e vẫn sẽ có được câu trả lời

Dù điều đó e chỉ hơi thích hoặc e cảm thấy nó chẳng đi tới đâu hết

Thì e vẫn phải lấy nó ra để cân nhắc lại 

Những cái quá khứ e từng có là cột mốc để e bám víu qua thời khắc chênh vênh này đó Hiên ơi

Mình cứ tạm dùng phao cứu sinh này trước đã

C thường nghĩ thế này trong những lúc mệt mỏi

Thay vì vùng vẫy ngoài vùng đất xa lạ và chẳng biết ta là ai, đấu tranh cùng cực cho những điều ko thân thuộc, thì sao ta ko quay lại mảnh đất ta quen , tìm kiếm những điều từng thuộc về ta và chăm bẵm nó, cho dù ko gặt hái được quả ngọt thì ít nhiều cũng được bình an. 


Thực ra em vẫn chưa khỏe hẳn chị ạ, nhưng em sẽ cố gắng 

Đúng là những câu hỏi này em thấy khó trả lời ở hiện tại vì bị mất phương hướng

Em nghĩ em sẽ trở nên là đúng cái ta muốn, vì trước đó em cũng chưa tìm thấy bản thân🍁

Cái câu hồi trước em định hình bản thân mình là "Green girl, love nature, interesed in AgriBusiness" c ạ

em nghĩ nó khá đúng với em, nhưng chưa đi đến đâu

à, ngoài Kinh doanh nông nghiệp, hiện tại em cũng quan tâm đến Tâm lý, e hi vọng sau khi chữa lành đc cho bản thân sẽ giúp cho người khác chữa lành 🌿


Từ từ. Chị hiểu tuổi trẻ luôn muốn có nhiều thứ

Nhưng trong giai đoạn này thì từ từ

Vì muốn nhiều là 1 trong số lí do e chới với 

Mình trước hết hãy improve cho mình trước đã

Để mình được tốt hơn, hạnh phúc hơn rồi mới đc nghĩ tới việc làm người khác hạnh phúc

"Cho đi" nó lạ lắm e. Thực ra bậc thánh nhân hay kẻ ngốc mới cho đi mà chẳng nghĩ giữ lại cho mình điều gì hoặc ko cần " tổ quốc ghi công" 

Nhưng làm sao vượt qua đc bản ngã ?! Bởi bản ngã là thứ muốn được công nhận. Chúng ta luôn muốn được công nhận

Thế là sự " cho đi" nó liền biến thành cái gì đó vụ lợi và nhiều khi rất mệt mỏi vì những người được nhận hành động ko đúng ý ta


Mình ko kiểm soát dc mình về những mặt cảm xúc đó nên tốt nhứt vẫn là liên tục trau dồi, tìm kiếm hạnh phúc và bình yên đích thực

Sau đó hãy nghĩ đến chuyện cho đi 

Em nhớ câu này nhé 

Em phải có dư thì em mới cho đi

Đó là cách khôn ngoan nhứt

Vậy nếu e muốn là người giúp đỡ, trc tiên e phải biết mình thế nào

Hiện tại làm cô gái nông nghiệp chính là điều e cần theo đuổi

Ko phải nó ko đi đến đâu, c nghĩ vậy, mà e ko biết e nên làm gì và e thật sự cần 1 mentor 

E có thể đi hỏi, c ko chắc e sẽ nhận được câu trả lời thoả mãn, nhưng chúng ta đâu còn cách nào khác là phải đi hỏi, rồi tự đi, rồi té, rồi đau và rồi tự đứng lên để đi tiếp bằng niềm tin bỏ túi 

Vì tuổi trẻ chỉ có bao nhiêu vốn liếng là niềm tin bỏ túi và chập chững từng bước mà tiến xa hơn

Cái cần của e chính là ngay lúc này đây, e ko ổn, e cần chữa trị lành hẳn và giảm bớt những điều mong muốn quá ở bản thân như c từng nói

Vậy thôi


Chị ơi..

Hồi chị dùng thuốc trị trầm cảm trong bao lâu vậy ạ?

Em dùng đc gần 3 tháng rồi, thấy ổn hơn nên em tính bỏ thuốc, hậu quả là các triệu chứng bất ổn xuất hiện

Em đã nt cho BS & bs nói dùng lại thuốc & nếu muốn giảm nguy cơ tái phát thì phải dùng 12 tháng từ lúc ổn

Hicc, em cảm thấy dùng thuốc như cực hình vậy chị ạ

Em càng ngày chán ghét nó nên muốn ngưng, nhưng ko dùng thuốc em lại bất ổn

Em ghét thuốc là vì nghe nói có nhiều tác dụng phụ, hại thận gan.. & thuốc này cũng khá đắt c ạ🙁

Em đang phân vân là nên kiên trì điều trị theo phác đồ BS nói hay uống 6 tháng (theo mức tối thiểu) rồi ngưng tư từ & tự chữa lành.. vì em thấy 12 tháng uống thuốc với em là dài dằng dẵng chị ạ😥😥


 Về vấn đề dùng thuốc thì chị thấy vốn dĩ nó đã nghiêng về tâm thần nhiều hơn là tâm lý rồi, nên nếu đã là bệnh lý cần thuốc điều trị thì em bắt buộc phải theo đúng chỉ thị của bác sĩ

Ít nhứt là vậy. Mình cũng ko biết bác sĩ nào giỏi hơn bác sĩ nào hoặc lời khuyên nào là đúng đắn nên tạm thời cứ phải tin tưởng vào bác sĩ đang điều trị cho mình đã 

Giống như uống thuốc kháng sinh vậy. Đủ liều 7 ngày thì mới ngưng để cơ thể tự tạo hệ miễn dịch và đề kháng ( đây là kinh nghiệm c nuôi trẻ con bị bệnh suốt á) 

Nếu e dùng 3 ngày rồi e ngưng rồi sau đó e thấy ko ổn thì e lại dùng thì chắc chắn lờn thuốc

Hoặc phải dùng liều nặng hơn

Lúc đó còn nguy hại cho cơ thể nhiều hơn 

Phác đồ điều trị thuốc của e đang ổn 

Thì e nên đi theo đúng lịch trình của bác sĩ nha Hiền ơi. Cố gắng lên e, dù khó khăn 

Hoặc nếu e cảm thấy thiếu tin tưởng và sợ thuốc quá nhiều hại cơ thể thì e có thể tham vấn 1 bs khác 

Ngày trước c điều trị hơn 1 năm 

Nếu được e có thể tra thuốc e uống trên google để xem bs đã cho e uống gì. Nếu ko có kháng viêm và kháng sinh thì cũng ko quá nghiêm trọng đâu 

Trầm cảm là bệnh tâm lý. Hệ luỵ của nó sẽ như bóng ma khiến e cảm thấy có nhiều lúc yếu đuối mệt mỏi trong tương lai nhưng nó cũng chỉ là cảm xúc mà chúng ta sẽ có ( hỉ, nộ, ái, ố) trong đời nên miễn là luôn trong tâm thế lạc quan tích cực lên 

Rằng mình sẽ vượt qua được nó thôi. 

Cố gắng lên H ơii. 


Dạ chị, em sẽ uống đủ 6 tháng xem tình trạng ntn

Là chị cũng uống thuốc hơn 1 năm hà😮 c thấy có hệ lụy gì ko?


Thật ra thời gian đó c ko quan tâm như e á

Có lẽ e vẫn minh mẩn hơn c

Có nhiều thứ khiến c bắt buộc phải dùng thuốc để ổn hơn, để bắt đầu nhiều thứ khác trong cuộc sống thay vì chết tâm dần dần trong căn bệnh khó chịu này 

Nếu bây h nhìn lại để thấy hệ luỵ thì đương nhiên có 

C thấy sức khoẻ c ko được như trc, tóc cũng rụng

Nhưng cũng ko có gì quá rõ ràng cả. Khắc phục được hết

Chế độ ăn uống lành mạnh và work out mỗi ngày ( hoặc yoga) sẽ khiến mình khoẻ mạnh hơn 

Với c hệ luỵ lớn nhứt chính là ko có niềm tin sau khi dứt thuốc c sẽ sống ổn 

Là với c thôi, c nghĩ với e thì e ý thức rõ e muốn tự chữa lành hơn là phải dùng thuốc thì e sẽ ổn hơn c nhanh thôi nè

1 người đến giấc ngủ cũng phải dựa vào thuốc như c để yên tâm thì cai thuốc khó. Sau 1 năm c mới ngưng thuốc thì c đã rất vật vã với chính mình. Sau 1 tháng vật vã thì c tìm đến cho mình những phương thức xoa dịu tâm hồn ( nấu ăn, đọc sách, gym,...) 

Và lúc đó c đi du lịch khá nhiều 

Bây h thì c ko tự tin nói mình ổn. Nhưng c kiểm soát dc cảm xúc của c tốt hơn xưa. 

Cái e cần chính là đừng chịu đựng. E giận thì e cứ giận, e vui thì e cứ thoả thích mà vui, đừng giữ chặt nó lại trong lòng. Sống trẻ con 1 chút cũng được, mình phải tạo sự thoải mái cho mình 

Đừng áp lực chính mình

C biết nói thì dễ mà làm thì khó nhưng nếu mình ko làm thì ko ai giúp được mình cả

Cuộc đời mình, con người mình là do chính mình định đoạt. 

Từ từ mà làm thôi nhé Hiền


Dạo này chứng rối loạn lo âu của em bị lại, em hay bị khó ngủ, mơ các giấc mơ "điên khùng", bị suy nghĩ, lo lắng, sợ hãi quá mức..

Em mới xin anh Thái cho tạm nghỉ cv ở cty

Nguyên do có thể là kỳ thi cuối kỳ sắp tới làm em áp lực + Công việc làm em ko hứng thú + em đang cai thuốc zapnex theo Bs nói


Thuốc cũng cầm chừng về phần an thần, điều hoà nhịp tim, lưu thông máu cho e đỡ căng thẳng về vật lý thôi 

Quan trọng là tâm lý của e vẫn chưa ổn dc

E lại cảm thấy " chán", " sợ" đúng ko? 

C biết cảm giác này sẽ luôn tồn tại như vậy. Chán là vì cảm giác đã cố gắng rồi mà vẫn thấy ko đủ, ko có gì thay đổi và ko biết cố gắng để làm cái gì 

Sợ là sợ nếu như cứ thế này nữa thì cuộc đời sẽ về đâu, thế nào, ra sao,.. sợ bước tiếp sẽ sai, sợ lùi lại càng sai, sợ làm gì cũng thành ra sai 

Nhưng nó vốn là cảm xúc bt của tâm lý đang có của e thôi

Ngày trc c đã nói, nó sẽ thế

Nó như bóng ma sẽ đi theo e cả đời, việc của e là lựa chọn thế nào để có thể sống cùng nó 

E ko gạt bỏ nó dc, cũng ko làm cho nó mất hẳn dc, bởi vì nó là chấp niệm của chính mình thôi. Mà buông bỏ chấp niệm thì phải đánh đổi rất nhiều thứ. C nghĩ nếu học buông bỏ, thì từ từ cuộc đời sau này sẽ chỉ dạy e 

Còn bây h đành phải chấp nhận mà sống thôi

Nên nếu thấy chán và sợ, chỉ cần hiểu là e lại đáng quá mong chờ vào bản thân mình, muốn nó quá nhiều thứ 

Nên chỉ tập trung vào chuyện trc mắt ( thi cử, học hành,...), giải quyết những vấn đề ngắn hạn, lập kế hoạch ngắn hạn, nghỉ ngơi điều độ 

Vậy là dc rồi


Đúng chị ạ

Đúng là em đang quá mong chờ vào bản thân, cứ ổn 1 chút thì em lại muốn bản thân cố gắng, ko đc dậm chân tại chỗ

Đúng là thời điểm hiện tại e chỉ làm đc 1 việc là tập trung học cho xong

E cứ nghĩ e vừa làm vừa học đc, nhưng vs sk hiện tại thì ko thể, vì nó sẽ làm e áp lực & bị nặng lại

Em đã xin a Thái nghỉ việc đến lúc em khỏe lại, h em đang về quê, để tìm ko khí bình yên, e sẽ cố cách li MXH, khi ổn thì em học bài cho kỳ thi, e sẽ ko kỳ vọng cao nữa, e mong mình qua môn là tốt rồi


Uh, nghĩ vậy là tốt rồi

Thời điểm này cũng đừng mong muốn quá nhiều vào bản thân 

Cứ để nó nghỉ ngơi đi em


Bức tranh mình vẽ lúc cảm thấy tuyệt vọng. Cố lên nhé, còn nhiều niềm hi vọng & hạnh phúc đang ở quanh ta

.....

Em đang ở nhà Đắk Lắk c ạ

Mấy nay em đang cai thuốc 

Em cũng mới tgia tham vấn tâm lý ở ktx

Đc free cho sinh viên 

Em vẫn ngủ đc, vì e đã thi xong 2 kỳ, tạm nghỉ việc ở công ty FoodMap, có thể nói là ko có stress ở giai đoạn này, nhưng đôi lúc thấy năng lượng bị kéo xuống

Em cai đc 1 tuần rồi, vẫn còn dư 1 hộp Zoloft nguyên e chưa uống

Em đang phân vân có nên uống từng chút cho hết luôn ko

Vì e xin cai thuốc mà BS ko trả lời, do trc đó e có nói vs BS là cố gắng uống hết phác đồ điều trị 1 năm

Mà anh tham vấn tâm lý cho em khuyên nên cai thuốc từ từ

Nên nhiều lúc chuyện có nên uống thuốc tiếp ko lại làm em stress c ạ


Thật ra e có thấy do tâm lý của mình ko? 

Thuốc chiếm 50%, tâm lý chiếm 50% cho việc e cảm thấy bản thân mình ổn khi dùng thuốc

C ko khuyên e dùng ít ít đến khi hết vì thuốc đi theo liều, lượng.

1 là e uống đúng liều lượng dc kê, 2 là e ko uống gì cả

Lời khuyên tốt nhất và cũng khó nhất bây giờ là e đừng quan tâm đến bệnh của mình và thuốc chữa bệnh của mình nữa

Phải nói sao đây, nó giống thiền vậy đó Hiền

Hồi trc c ngồi thiền, c ko thiền dc. C bị đưa vào cái nguyên tắc của thiền là phải thả trôi người và ko nghĩ gì trong đầu. Bởi vì khi c nhắm mắt thiền, c bị văng vẳng câu :" ko dc nghĩ gì ko dc nghĩ gì" và càng nghĩ đến câu đó c lại thấy đầu mình nặng nề và cuối cùng tự đúc kết là mình ko thể thiền dc

Sau này, c mới biết thiền là thả trôi những suy nghĩ trong đầu mà ko có rào cản và sự ràng buộc. E có quyền dc suy nghĩ lúc thiền và suy nghĩ hết công suất, và những điều em nghĩ sẽ cho em dc hết thảy câu trả lời

Và lúc đó, c ko còn bị ám ảnh bởi câu :" ko được nghĩ gì khi thiền" nữa. 

Khi ta tập trung quá nhiều về việc ta bệnh, ta mệt mỏi, ta stress, ta ko làm được nếu thiếu a, b, c là tự ta tạo rào cản cho mình 

Bởi thế c mới khuyên e là đừng mãi nghĩ rằng những điều e đang cố gắng, những liều thuốc sẽ giúp e ổn 

E gạt nó ra và hãy vui sống thôi e

Đừng nghĩ mình là người bệnh nữa và mình đang dc chữa bệnh nên mình sắp khoẻ rồi

Căn bệnh về tâm lý dc chữa bởi cách duy nhất là đừng nghĩ đến nó nữa

Nếu nó tác động vật lý lên em ( khó thở, đau tim, nhức đầu,...) thì có thể dùng thuốc để giảm đau

 Nhưng hãy nghĩ nó chỉ là e đang mệt vì thời tiết, hóc moon hoặc thể chất nào đó chứ đừng nghĩ là do em bị trầm cảm

Thì e sẽ cảm thấy khá hơn 

Tóm lại, đừng ép cơ thể mình, hãy cứ bình thường và vui sống nha 

Làm những gì e thích, làm những điều e muốn 


Cảm ơn chị rất nhiều

Chị Trâm như người chị tâm giao của tâm hồn em vậy💞

Em sẽ học cách yêu bản thân mỗi ngày, kể cả khi cảm xúc tồi tệ nhất đến, em vẫn chấp nhận và vỗ về bản thân mình


C có làm được gì đâu nè

Nghe em nói bạn tâm giao mà c thấy biết ơn và may mắn quá đii

[Video] 

Mới xem được 1 chiếc clip rất hay

Cố gắng lên cô gái

Đây là lời nhắn gửi của chủ nhân chiếc clip trên

Nếu ko có điều gì thật sự quan trọng, thì mình cứ sống cho đáng và hết mình nhé

💚

Hi vọng những đoạn tin nhắn của chị Trâm gửi tới mình cũng sẽ giúp cho cậu - người cũng đang gặp vấn đề về sức khỏe tâm lý - tinh thần cảm thấy được đồng cảm & ủi an phần nào. Cùng cố gắng vượt qua nhé. Rồi chúng ta sẽ trở nên mạnh mẽ & hạnh phúc hơn.🌵🌿🌻 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

#HealingJourney: Sau hơn 1 năm "đi trong đường hầm" thì mình đã biết cách đi ra được ánh sáng

Quay về Chăm sóc & Nuôi dưỡng Tâm Hồn nếu bạn đang cảm thấy BẤT ỔN..!